Sau chuyến roadtrip để cảm Naples từ trên cao xuống biển Địa Trung Hải xanh thẫm như “màu mực Cửu Long”, tôi và đồng bọn làm tour dạo biển bằng du thuyền mini để tìm cảm giác mặn mòi muối biển cùng với những bãi cát đen lấp lánh dưới ánh nắng vàng ruộm của mùa hè nước Ý…

Vì đặt mãi mà không giành được tour nào nên không có cơ hội “lái tàu to”. Nhưng mà, một khi đã máu, đừng hỏi “bố cháu là ai”! Cả đám quyết định “chơi hết bóp”: thuê du thuyền mini để tự do chọn lựa các điểm ghé của chuyến hải trình dọc theo eo biển Amalfi.
Nhóm có 4 nhân khẩu nhưng có đến 2 em “thiên thượng hoả” nên thật lòng là nghiến răng lắm mới dám lao mình ra biển chơi trò dạo biển kiểu này. Lần đầu tôi “to gan lớn mật” làm chuyện ấy chỉ vì quá mê Amalfi, điểm cần đến để khám phá các ngôi làng cổ, đảo Cetara, các khu vịnh nhỏ, Positano… dọc bờ biển Địa Trung Hải.

“Đẹp không thể cưỡng” là cảm nhận đầu tiên khi du thuyền bắt đầu lao ra khơi trong nắng vàng, biển xanh. Đi 1 đoạn, mới nhận ra cả du thuyền “không có cái áo phao cứu hộ nào”. Andre, một chàng trai chuẩn Ý là hoa tiêu kiêm lái ra sức trấn an cả đám rằng, “đừng sợ, đây sẽ là một hành trình đáng nhớ để các bạn quay lại lần nữa”.
Thuyền chạy dọc theo eo biển Amalfi với nước biển xanh thẫm dần theo màu nắng. Từ Maiori, xuyên qua một hang nhỏ, là đến địa danh có tên Pandora, sau đó du thuyền cập đảo Cetara. Đây là nơi cư ngụ của người dân biển với sản vật đặc trưng là cá ngừ vây vàng (yellow tuna) trứ danh về chất lượng thịt.

Từ Cetara, chúng tôi lần lượt khám phá các địa danh Minori, Ravello, Atrani… lần đầu được nghe. Là một ngôi làng cổ cheo leo ôm theo các vách đá với những ô cửa có cây xanh bám quanh, Minori trong câu chuyện đầy hào hứng của anh chàng hoa tiêu chỉ có khoảng 2.000 người hiện đang sinh sống với nghề đánh cá. Andre hào hứng khoe: “Minori là nơi tôi sinh ra, lớn lên. Đó là vùng đất thân thiện, dễ mến, như miếng bánh thơm phức của eo biển Amalfi”.
Trên đường đến Atrani, chúng tôi dừng ở một vịnh nhỏ có tên gọi là Marmorata ngắm thác nước đổ thẳng từ đỉnh núi xuống biển. Nhiều tàu thuyền du lịch neo đậu cho du khách bơi trong dòng nước mát lạnh.
Vượt qua Fiord, là đến Marina di Praia để hiểu về nghề đánh bắt cá ở đây trước khi tới Positano – một trong những di tích vĩ đại của bờ biển Amalfi. Khác với hành trình lượn vespa quanh những khu nhà ôm theo sườn núi, khi seatrip bằng du thuyền, phải leo ngược lên đỉnh núi. Ai bảo lên đỉnh là sướng? Bở hơi tai và thở như “cờ…hó”. Cực nhưng đáng công. Tiện đâu ghé đó, thích cửa hàng nào cứ sà vào mà chọn chọn, lựa lựa những bộ trang phục đi biển hay các món quà lưu niệm đa sắc màu, có giá cả khá mềm và thoả sức chém gió cùng người dân Positano.

Đến Positano sẽ thấy quần đảo Li Galli phía trước với ngôi nhà huyền thoại của các nàng tiên cá. Truyền thuyết kể rằng, họ đã dụ Ulysses đến đảo bằng tiếng hát ma quái của mình.
Khu vực biển quanh Positano là nơi lý tưởng để lặn với ống thở với làn nước trong veo, lấp lánh. Khi dừng lại ở Li Galli, một người bạn của Andre ra đón và giới thiệu một nhà hàng ven biển với các loại hải sản đặc trưng. Anh chàng phục vụ tỏ ra rất thích thú khi khi biết chúng tôi đến từ Việt Nam. Anh hào hứng nói về cung biển và món ăn của Positano với du khách đến từ vùng đất mà anh chỉ nhìn thấy qua tivi!
Cơn đói đã qua. Cả lũ dạo phố trên những con đường nhỏ xinh với những hàng cây ôliu xanh mướt. Lại sà vào hàng kem trên đảo để… thoả mãn cơn nắng nóng khô người và cũng vì vị kem ngon khó cưỡng của xứ Naples nói riêng, nước Ý nói chúng.

Lúc quay về, những con sóng lừng khi hải lưu đổi dòng đã nhồi cả đám ngất ngư như nhảy lambada, may mà chưa ói đến mật vàng mật đỏ. Mệt có thật. Vì nắng. Vì gió biển mặn môi. Cả ngày lênh đênh trên Địa Trung Hải xanh thẫm và dưới trời Naples trong vắt đầy nắng vàng. Nhưng phải thốt lên rằng: “Mệt mà thật phê, thật đã, thật đáng nhớ”!
Sẽ còn nhớ hoài đến Naples, đến mùa hè nước Ý. Nhớ nhất là chuyến hải trình về Amalfi…
HaLatDat
9.8.2022, gởi từ Amalfi – Ý